Ba và ngày đầu tiên đi học trong ký ức của nó

Ngày con bé vô lớp 1, con bé chẳng hiểu tại sao trong ký ức của nó không có cái cảnh hồi hộp của ngày nhận lớp, cảnh ồn ào, náo nhiệt của buổi khai giảng đầu năm học, cũng chẳng có cái cảnh háo hức của nó cái đêm trước ngày đầu tiên đến lớp. Cái ghi nhớ sâu trong ký ức của nó chỉ là hình ảnh của Ba chở nó trên chiếc xe đạp cũ, chạy vun vút trên đường.



Con đường lạ lẫm với nó, vì từ khi sinh ra cho tới khi học lớp 1, con bé mới được đi xa như vậy. Thường ngày, nó chỉ loanh quanh chơi đùa với đám bạn trong xóm, chẳng mấy khi nó được đi đây đi đó xa để biết chỗ này chỗ nọ. Con bé chỉ nhớ Ba nó chạy xe nhanh lắm, không biết có phải Ba sợ nó trễ học hay không mà chạy nhanh đến vậy, hay chỉ là do nó quen với vận tốc đi bộ mà giờ được đi xe đạp nên nó cảm thấy vận tốc quá nhanh khiến nó ghi nhớ sâu đến vậy. Nó ngồi sau lưng Ba, hai tay ôm chặt mà không quên ngó nghiên bên này bên nọ để nhìn những cảnh vật, con người, đường xá, xe cộ mà lần đầu tiên nó thấy. Vẻ mặt ngơ ngác của nó khi nhìn thấy những cái mới lạ khiến nó không khác gì một con bé từ vùng cao mới xuống thành phố lần đầu. Con đường từ nhà đến trường chỉ khoảng 3km, nhưng trong đôi mắt trẻ thơ của nó con đường dài lắm, dài như không đo được. Mỗi cảnh nó nhìn thấy chỉ thoáng vụt qua trước mắt, những ngôi nhà to, khang trang hơn trong xóm nó, hai bên đường những chùm hoa trắng nở rộ thật là đẹp, chỉ là loài hoa dại mọc ven đường thôi nhưng trong mắt nó đó là loài hoa đẹp nhất mà mỗi khi đi ngang qua đoạn đường này làm nó nhớ về cái cảnh Ba chở nó đi học, chiếc xe chạy bon bon trên đường, nó ngồi sau ngơ ngác nhìn mọi thứ và ngày đầu tiên đến trường của nó cũng được Ba đưa đi, nó nhớ lại và cảm thấy hãnh diện lắm.

Loài hoa dại trong ký ức tuổi thơ


Yêu Ba nhiều

Lê Xuân - 21/6/2017