Ngày trước nghèo khó lắm, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc,
cuộc sống của hầu hết mọi người gắn liền với đồng ruộng, với dòng sông, con suối,
với lũy tre xanh, với cây đa, giếng nước, với những điều giản dị mà tưởng chừng
như không thể quên được. Nhớ mùi đất bốc lên khi những cơn mưa đầu mùa dội xuống,
cái mùi khó tả được bằng những lời văn nhưng ghi nhớ rất sâu trong ký ức làm gợi
nhớ về tuổi thơ một thời cùng lũ bạn trong xóm đi tắm mưa, nhớ những lời ba mẹ
dặn “không được đi tắm mưa trong những cơn mưa đầu mùa vì khi đó hơi đất bốc
lên sẽ ngấm vào người mà bệnh”.
Cảnh tắm mưa vui nhộn |
Ngày đó, khi mà
trong xóm có một nhà có tivi trắng đen, cái tivi bé xíu, hạt mè, muối tiêu nổi
tùm lum mỗi khi tín hiệu yếu nhưng ai cũng thích thú lạ lùng đến nỗi từ người
già đến trẻ nhỏ tranh thủ ăn cơm chiều, học hành, làm việc này việc nọ cho xong
để cả xóm xúm lại rồi cùng nhau xem phim, cùng nhau bàn luận về bộ phim hay nói
chuyện đồng án, chuyện con gà, con vịt. Cuộc sống lúc đó sao mà bình dị, mà
thân thương, cả gia đình quây quần bên nhau, tình làng nghĩa xóm đậm đà, con
người hòa mình vào thiên nhiên, yêu thiên nhiên biết mấy.
Mọi người chăm chú xem tivi |
Ngày nay, khi nền kinh tế phát triển, những bức tường gạch,
bê tông cốt thép mọc lên như ngăn cách mọi người, khi những phương tiện hiện đại
được phát minh như điện thoại, máy tính ngày càng tinh vi tưởng chừng như phục
vụ nhu cầu thông tin liên lạc nhanh làm cho mọi người sát lại gần nhau hơn,
nhưng không phải vậy. Những thiết bị điện tử đã làm con người sống ảo tưởng, muốn
hưởng thụ, không mục tiêu, không động lực, sống với một thân thể tiều tụy, một
trái tim khô cứng. Giờ đây, khi ra ngoài đường ai cũng có thể thấy hình ảnh
trên tay mỗi người là một cái Smart Phone, trượt, lướt các kiểu. Khi về nhà thì
cũng chẳng khá hơn tí nào, giữa bốn bức tường, mỗi người một góc cũng một cái
Smart Phone trên tay, lướt facebook, zalo không biết mệt mỏi, thậm chí không
dám rời xa cái Smart Phone dù chỉ một giây.
Smart phone là thứ không thể thiếu của mọi người |
Sống chung một mái nhà mà chẳng mấy khi có thời gian để
cùng ăn cơm, cùng nói chuyện tâm sự hay bàn luận về một vấn đề nào đó. Không có
thời gian để hỏi thăm sức khỏe của nhau hay quan tâm nhau. Khi đó con cái cũng
chẳng còn thời gian để hỏi thăm sức khỏe của cha mẹ, có chăng là những cuộc điện
thoại xin tiền hay này nọ. Tình cảm giữa con cái và cha mẹ ngày càng nhạt dần đến
nỗi những đứa con vô tâm không biết cha mẹ đang vất vả trên nương rẫy, nhặt nhạnh
từng bó rau để mang ra chợ bán, kiếm tiền ăn hằng ngày. Đến đấng sinh thành ra
mình mà mình còn không nhớ, không quan tâm, không thương yêu thì làm sao có thể
yêu thương người khác được.
vô cảm- cái chết từ tâm hồn |
Ai sinh ra cũng có nơi chôn nhau cắt rốn, có nguồn cội,
có cha mẹ, anh chị em đang ngóng trông, quan tâm chúng ta từng ngày. Sống trên
đời ai cũng muốn mình thành công, giàu có, sang trọng nhưng sự thành công, sự
giàu có phải được xuất phát từ tình yêu. Nếu mỗi người biết yêu cha mẹ, anh chị
em, sẵn sàng hi sinh bản thân vì tình yêu gia đình thì người đó mới thành công
thực sự. Vì khi bạn yêu tiền bạc, vật chất hơn bất cứ thứ gì trên đời thì tiền
bạc vật chất đó có kiếm được cũng sẽ trở về với các bụi, bởi vì những của cải bạn
tạo ra chỉ phục vụ cho những ích kỷ bản thân, đến một lúc nào đó những của cải
vật chất đó sẽ giết chết chính bạn. Khi gặp khó khăn, thử thách bạn nhận ra rằng
của cải mà mình tích cóp được cho đến hôm nay cũng chỉ là phù du, chẳng có ý
nghĩa gì hết. Sống vì vật chất dẫn đến bạn không thể đứng dậy khi bạn vấp ngã.
Nếu bạn làm mọi việc vì tình yêu thương cha mẹ, anh chị em, bạn bè, xã hội thì
cho dù có gục ngã bạn vẫn có những người thân bên cạnh và những người bạn yêu
thương sẽ là động lực để bạn đứng lên mạnh mẽ và tiến lên phía trước.
Bạn hãy tính xem mình đang có số 0 nhiều hay số 1 nhiều bằng
trò chơi như thế này: quy định số 0 là sự giàu có, sự xinh đẹp, giỏi giang,
thông minh, tài ăn nói, đánh đàn hay, … còn tình yêu, sự cho đi là số 1. Dường
như mỗi chúng ta ai cũng có số 0 nhiều hơn số 1. Tại sao chúng ta quy định sự
giàu có, xinh đẹp,… là số 0 mà không phải là số 1, hầu như tất cả mọi người
nghĩ rằng những điều trên là số 1 mà không phải số 0 nhưng họ đã sai lầm bởi vì
những điều trên cùng với thời gian sẽ không trường tồn được, ai giàu có rồi khi
chết đi cũng không mang tiền bạc theo được, ai xinh đẹp rồi đến lúc già cũng
không còn đẹp mãi được, thế nhưng tình yêu và sự cho đi sẽ luôn tồn tại mãi cho
dù bạn có già đi hay không còn sống trên cõi đời này. Chính vì vậy mỗi người chúng
ta hãy sống yêu thương nhau và hãy để cho mình có nhiều số 1 hơn, hãy để cho số
1 đứng trước số 0 để dãy số cuộc đời của bạn có ý nghĩa lớn nhất và giá trị nhất,
nếu bạn để số 0 đứng trước thì dãy số cuộc đời bạn chẳng có ý nghĩa gì.
Hãy để cuộc đời bạn được đo lường bằng những con số biết
nói 110000….>….000011
Lê Xuân - 7/6/2017
Lê Xuân - 7/6/2017
2 comments
Bài viết rất cảm xúc!
Cám ơn Sang Nguyen nhé